Tomoyo Fan club
|
|
Latest Topics |
---|
Topic | History | Written by | | [Fanfic][Crossover] Valentine's Day [2015] Nhà spam đầu tiên : Năm mới vui vẻ, trẻ khỏe, hạnh phúc, thành công, ..... blah..... blah ☆*゚ ゜゚*☆*゚ ゜゚*☆*゚ ゜゚*☆*゚ ゜゚* Đào mộ 4rum =)))) [Midori Yoi] Khu vườn mùa thu »Tất cả thành viên [CLAMP][NokTom]The Snow White [Diary] Góc tự kỉ by SR »Tất cả thành viên Mayu (Vocaloid) Gumi Megpoid (Updating) »Tất cả thành viên Tạm biệt nhé ~ Tomoyo Fan Club [game]Nối từ Tiếng Anh (ver2) [Drabble] Hí Mộng [Drabble] Gã tình nhân của Dracula Mem cũ mem mới vô đọc giùm hết ạ~ (・Д・)ノ Em xin phép tổ chức địa bàn tự kỷ [Fic nối] Cuộc chiến luân hồi [Game] Nối tên thần tượng [Thảo Luận + Đăng Kí] Cuộc chiến luân hồi
| Thu Dec 09, 2021 9:23 pm Wed Dec 08, 2021 7:54 pm Thu Jun 21, 2018 10:32 pm Fri Feb 23, 2018 1:07 am Tue Feb 13, 2018 10:33 pm Tue Jul 05, 2016 4:54 pm Wed Jun 29, 2016 10:52 pm Mon Apr 25, 2016 5:45 pm Mon Apr 25, 2016 5:28 pm Sat Apr 23, 2016 11:51 am Sat Apr 23, 2016 11:18 am Mon Mar 28, 2016 8:18 pm Thu Feb 11, 2016 1:11 pm Sat Feb 06, 2016 2:32 pm Sat Feb 06, 2016 2:21 pm Sat Feb 06, 2016 2:12 pm Sat Feb 06, 2016 2:06 pm Mon Nov 30, 2015 5:41 pm Mon Nov 30, 2015 5:37 pm Sun Aug 23, 2015 10:25 am
|
|
|
| | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
San Fan tinh tế
| Tiêu đề: Hy vọng... Wed Jul 20, 2011 11:23 am | |
| | | | | Trên bàn giữa căn phòng của một tòa nhà rộng lớn, nơi triển lãm các di tích của cuộc chiến tranh và hình ảnh các nạn nhân, có bốn cây nến được đốt lên. Khói và ánh sáng của chúng quyện lấy nhau. Bốn bề vắng vẻ tĩnh lặng.
Cây nến thứ nhất thở dài lên tiếng.
- Tên tôi là Hoà Bình. Ánh sáng của tôi được chiếu tỏa mọi nơi, nhưng chẳng có người nào thèm để ý tôi nữa. Họ không muốn nói với tôi, họ không muốn tôi có mặt.
Rồi ngọn nến dần tàn và tắt lịm...
Cây nến thứ hai nói:
- Tên tôi là Niềm Tin, nhưng dường như tôi không còn hữu dụng nữa. Bởi lẽ không còn bao lâu con người cũng chẳng tin vào nhau nữa. Vì thế, không có lý do gì để tôi còn sáng lên làm gì nữa. đột nhiên một cơn gió mạnh thổi đến và ngọn nến cũng tắt lịm.
Với giọng buồn buồn, cây nến thứ ba cũng thì thầm:
- Tôi tên là Tình Yêu, và tôi chẳng còn hứng thú gì để bừng sáng cả, vì người ta đã gạt tôi ra bên ngoài. Họ chỉ biết chính họ và không thèm để ý đến một ai khác để yêu thương và nâng đỡ.
Rồi một cơn gió ập vào và chẳng còn thấy ánh nến của nó đâu cả.
Chỉ còn trơ trọi một ngọn nến leo lét trong phòng. Một cậu bé đến cạnh cây nến đang sắp tắt. Lắng nghe tiếng khóc cùng nỗi lo của nó, cậu bé an ủi:
- Đừng lo! Ta sẽ giữ cho ánh sáng của ngươi khỏi tắt và ta sẽ đốt sáng những ngọn nến đã tắt kia vì tên ta là Hy Vọng.
Rồi cậu bé lấy diêm thắp lại tất cả các ngọn nến.
Cuộc sống của chúng ta dường như đang chìm trong khói lửa chiến tranh và bom đạn đang diễn ra ở một nơi trên thế giới trong những ngày qua. Phải chăng ngọn nến của Hòa Bình, của Niềm Tin, của Tình Yêu đã tắt lịm nơi tâm hồn con người? Xin đừng quá lo lắng vì chắc hẳn trên đời này còn biết bao người đang tiếp tục công việc của cậu bé là thắp lên niềm Hy Vọng trên những ngọn lửa của Hòa Bình, Niềm Tin và Tình Yêu. Vì thế, trên thế giới vẫn đang có biết bao sứ giả đang mang niềm hi vọng cho nhân loại và cho thế giới hôm nay. | | | | | |
| | | Akane Misaki S_mod
| Tiêu đề: Re: Hy vọng... Wed Jul 20, 2011 4:31 pm | |
| |
| | | San Fan tinh tế
| Tiêu đề: Re: Hy vọng... Wed Jul 20, 2011 6:15 pm | |
| | | | | Nhớ rồi, cảm ơn Mod... Bài viết típ theo... Những niềm vui nhỏ Biết tận hưởng những niềm vui nhỏ trong cuộc sống: đó là một trong những bí quyết của hạnh phúc.
Người Nhật Bản thường kể câu chuyện như sau: Một người đàn ông nọ đi qua một cánh đồng, thình lình bị cọp đuổi... Anh ta chạy bán sống bán chết mà vẫn không tìm ra chỗ dung thân. Anh chạy mãi để rồi cuối cùng thấy mình đứng bên bờ vực thẳm. Phía sau lưng, con cọp vẫn không buông tha. Không còn biết làm gì nữa, người đàn ông phải lấy sức để đu lên một cành cây bắc qua vực thẳm. Nhìn xuống dưới thung lũng, anh ta lại thấy một con cọp khác cũng đang nằm chờ chực. Người đàn ông đáng thương chỉ còn niềm hy vọng duy nhất: đó là nằm chờ đợi cho đến khi hai thú vật mệt mỏi bỏ đi... Chờ đợi trong lo sợ vẫn là cực hình lớn lao nhất đối với con người.
Giữa lúc anh ta đang phải chiến đấu với sợ hãi và mệt mỏi, thì tình cờ bỗng có hai con chuột bỗng từ đâu xuất hiện trên chính cành cây anh đang đu vào. Hai con vật bắt đầu gặm nhấm lớp vỏ xung quanh cành cây. Bình thường, chuột là một trong những loài thú mà anh gớm ghiếc nhất vì sự dơ bẩn của nó. Tiếng kêu của nó cũng là một âm thanh làm cho lỗ tai anh khó chịu. Thế nhưng, trong cơn sợ hãi tột cùng này, người đàn ông bỗng nhìn thấy hai con chuột thật đáng yêu. Những hàm răng mũm mĩm của chúng trông dễ thương làm sao! Tiếng kêu của hai con vật cũng trở thành một âm thanh êm dịu hơn tiếng gầm thét của hai con cọp.
Giữa lúc anh đang theo dõi từng động tác của hai con chuột, thì một con chim bỗng từ đâu bay lại, thả rớt trên cành cây một trái dâu rừng. Anh đưa tay nhặt lấy trái dâu và thưởng thức hương vị ngọt ngào của trái rừng bỗng nên thơ đáng yêu lạ lùng.
Thiên Chúa tạo dựng con người để được sống hạnh phúc và hạnh phúc ngay từ trên cõi đời này. Do đó, hạnh phúc không chỉ đến trong cuộc sống mai hậu, hạnh phúc không hẳn nằm ở ngoài tầm tay với con người. Kitô giáo không chỉ hướng chúng ta đến hạnh phúc đời sau, nhưng còn mời gọi chúng ta hưởng niềm hạnh phúc ấy trong cõi đời này.
Mang lấy thân phận con người, nhập cuộc vào trần gian này, Chúa Giêsu như mang hạnh phúc Thiên Ðàng đến với con người. Ngài mời gọi chúng ta hưởng niềm hạnh phúc ấy, Ngài nói với chúng ta rằng cuộc sống trần gian này là một cuộc đời đáng sống. Chấp nhận cuộc sống, chấp nhận chính bản thân, chấp nhận ngay cả những nghịch cảnh trong cuộc sống: đó chính là bí quyết của hạnh phúc trên đời này.
Bí quyết của hạnh phúc cũng chính là biết đón nhận những niềm vui nhỏ trong cuộc sống mỗi ngày. Có những ngày tù đày, chúng ta mới thấy được giá trị của hai chữ tự do. Có sống xa gia đình, chúng ta mới nhung nhớ những ngày sống bên những người thân. Có những lúc nằm quằn quại trên giường bệnh, chúng ta mới thấy được giá trị của sức khỏe... Cuộc sống của chúng ta tràn ngập những niềm vui nhỏ mà chỉ khi nào mất đi, chúng ta mới cảm thấy luyến tiếc. | | | | | |
| | | Akiko Inari Aki-chan
| Tiêu đề: Re: Hy vọng... Sat Sep 22, 2012 5:25 pm | |
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Hy vọng... | |
| |
| | | |
Trang 1 trong tổng số 1 trang | | * Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.-Nếu chèn smilies có vấnđề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
|
|