Tomoyo Fan club
|
|
Latest Topics |
---|
Topic | History | Written by | | [Fanfic][Crossover] Valentine's Day [2015] Nhà spam đầu tiên : Năm mới vui vẻ, trẻ khỏe, hạnh phúc, thành công, ..... blah..... blah ☆*゚ ゜゚*☆*゚ ゜゚*☆*゚ ゜゚*☆*゚ ゜゚* Đào mộ 4rum =)))) [Midori Yoi] Khu vườn mùa thu »Tất cả thành viên [CLAMP][NokTom]The Snow White [Diary] Góc tự kỉ by SR »Tất cả thành viên Mayu (Vocaloid) Gumi Megpoid (Updating) »Tất cả thành viên Tạm biệt nhé ~ Tomoyo Fan Club [game]Nối từ Tiếng Anh (ver2) [Drabble] Hí Mộng [Drabble] Gã tình nhân của Dracula Mem cũ mem mới vô đọc giùm hết ạ~ (・Д・)ノ Em xin phép tổ chức địa bàn tự kỷ [Fic nối] Cuộc chiến luân hồi [Game] Nối tên thần tượng [Thảo Luận + Đăng Kí] Cuộc chiến luân hồi
| Thu Dec 09, 2021 9:23 pm Wed Dec 08, 2021 7:54 pm Thu Jun 21, 2018 10:32 pm Fri Feb 23, 2018 1:07 am Tue Feb 13, 2018 10:33 pm Tue Jul 05, 2016 4:54 pm Wed Jun 29, 2016 10:52 pm Mon Apr 25, 2016 5:45 pm Mon Apr 25, 2016 5:28 pm Sat Apr 23, 2016 11:51 am Sat Apr 23, 2016 11:18 am Mon Mar 28, 2016 8:18 pm Thu Feb 11, 2016 1:11 pm Sat Feb 06, 2016 2:32 pm Sat Feb 06, 2016 2:21 pm Sat Feb 06, 2016 2:12 pm Sat Feb 06, 2016 2:06 pm Mon Nov 30, 2015 5:41 pm Mon Nov 30, 2015 5:37 pm Sun Aug 23, 2015 10:25 am
|
|
|
| | |
| | (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say | |
| Tác giả | Thông điệp |
---|
Oran-san Admin
| Tiêu đề: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Mon Jan 31, 2011 3:27 pm | |
| | | | | +Mình đang xin per nhưng tác giả chưa nhắn lại,sẽ post per lên sau +Dịch giả: Salsa
Title: Things I Can Never Say; Things I Want to Say
Author: Tsubame Ongaku
Fandom: Tsubasa Chronicles
Pairing: Tomoyo Daidouji and Nokoru Imonoyama
Genre: General/Romance/Subtle Humor
Disclaimer: I am not a member of CLAMP. I wish I was though.
Summary: TomoyoxNokoru. Với lý tưởng được nhìn thấy nụ cười của các cô gái là một niềm hạnh phúc. Vì vậy, Nokoru đã luôn luôn làm mọi thứ để mang lại nụ cười trên môi cô gái của mình.
Comments: Another Experiment. I have no idea why CLAMP is on my mind a lot these days. Maybe it is because I watched 'CLAMP School detectives' for a few days. I don't know if this qualifies as a xOver. CLAMP does that so much it hardly surprises me anymore. xD
"Things I Can Never Say; Things I Want to Say"
Tsubasa Chronicles
by Tsubame Ongaku
Nokoru Imonoyama luôn được các cô gái chú ý, vì vậy cậu không để tâm các nhân viên nữ trong Piffle Princess Company thì thầm về cậu như thế nào. Ở thế giới này,hiếm người không biết tên cậu ta. Khi còn là một cậu bé, NASA đã muốn bộ não tuyệt vời của cậu và đôi khi cậu còn đến để đưa lời khuyên cho các tên lửa mới. Đó là không phải tất cả, cậu là một người cực kỳ lịch lãm và là cử nhân.
Cậu ra vào Piffle Princess Company một cách dễ dàng, cùng với Suoh Takamura và Akira Ijyuin bước theo sau. Cậu gõ cửa nhưng không có tiếng động nào phát ra. Lo lắng,cậu nhìn vào bên trong và thấy một cô gái trẻ đang hăng say đọc một tập tài liệu gì đó. Tomoyo đã là chủ tịch của một công ty rất lớn ở độ tuổi còn trẻ như vậy đấy. Đôi khi, Nokoru không thể không nghĩ rằng điều đó rất không công bằng cho cô để phải gánh chịu một mình.
"Imonoyama-sama," Suoh thì thầm. Có sự bất ổn trong giọng nói của cậu. Cậu hoàn toàn không muốn làm phiền Chủ tịch trong lúc này. Tomoyo Daidouji luôn luôn nở nụ cười ngọt ngào trên gương mặt cô,nhưng lúc này trông cô có vẻ rất suy tư . "Có lẽ chúng ta nên trở lại sau... Tiểu thư Daidouji dường như-"
Nhưng,trước khi cậu nói thì có lẽ Nokoru đã hiểu ý cậu. "Tiểu thư Tomoyo?" Nokuro cười và cúi chào một cách lịch sự. "Tại sao hôm nay tôi không thấy nụ cười của tiểu thư?" Suoh thở dài, nhận ra rằng Nokoru chăm chú lắng nghe. Nokoru luôn tôn trọng phụ nữ và có thể biết được một cô gái nào đó đang đau khổ cách xa cậu hàng km! Cậu không muốn nhìn thấy phụ nữ buồn,đặc biệt là Tomoyo.
"Nokoru-kun? Takamura-kun? Iljyuin-kun?" cô mỉm cười, nhưng nó là một nụ cười gượng gạo và không còn tươi tắn như trước kia. Nokoru nói "Chào buổi sáng,hôm nay cậu đi sớm nhỉ?" Cô nhẹ nhàng đặt xấp giấy tờ xuống. "Tớ xin lỗi, tớ đã không nhận ra rằng các cậu đã đến. Tớ chỉ hơi mệt mỏi. Xin đừng lo lắng."
Nokoru nhìn thấy cái bàn rất lộn xộn và biết được cô đã không hề nghỉ ngơi.Có thể,cô ấy không ngủ nữa ấy chứ.... "Akira..."
Thành viên trẻ nhất của bộ ba chớp mắt và quay lại với anh ta. "Vâng?" cậu cũng không hiểu tại sao Tổng thống đã hành động rất kỳ lạ. Chủ tịch thường được cẩn thận chăm sóc bản thân mình, vì vậy cô sẽ không làm ai lo lắng cả
"Cho anh vài tách cà phê nhé, Akira,cà phê của em thì ko gì tuyệt hơn!." Nokoru cố gắng giữ thái độ vui vẻ. "Phải vậy không, Suoh?"
Suoh im lặng nhưng cũng gật đầu đồng ý. Akira chớp mắt lần nữa, nhưng sau đó gật đầu và quay người đi. "Vậy thì em cũng làm một ít bánh kem luôn!." Khi cậu ta đi khỏi, Nokoru bắt đầu dọn dẹp lại bàn làm việc cho Tomoyo. Suoh đứng và giữ một khoảng cách an toàn. Mục đích của cậu là bảo vệ Nokoru, nhưng mujch đích của Nokoru là để phục vụ cho Tomoyo.
Nokoru nhận thấy rằng tất cả các tập tin trên bàn làm việc được phát hiện về các nguồn năng lượng lạ họ đã tìm thấy cách đây không lâu. Cậu không biết nhiều về dự án nhưng cậu biết rằng sức mạnh ẩn chứa trong hình dạng của một chiếc lông vũ. "Tiểu thư Tomoyo...Có phải nó làm phiền cậu không?" Cậu đặt các tập tin cuối cùng xuống và đi đến bên cô. "Hãy nói với tớ nếu cậu có khó khăn gì.... Nhiệm vụ của tôi là mang lại nụ cười cho tiểu thư."
Suoh âm thầm theo dõi chung quanh. Khi Nokoru Imonoyama quyết định phục vụ chủ tịch Piffle Princess Company , ai cũng bị sốc ngay cả cậu ta. Nokoru cũng đã có công ty riêng của mình và kinh doanh, Tập đoàn tài chính Imonoyama. Cậu ấy không cần phải phục vụ cô ấy nhiều như thế. Suoh không hiểu, điều đó không phải là bất thường đối với Nokoru để giúp đỡ phụ nữ, nhưng điều đó thật không bình thường vì cậu ta quyết định để phục vụ tiểu thư Daidouji.
"Nhìn thấy một nụ cười trên môi của bất kỳ phụ nữ nào là niềm hạnh phúc nhất."
Suoh lắc đầu. Cậu không bao giờ hiểu Nokoru. Cậu ấy đã từng là bạn bè thân thiết với Chủ tịch Piffle Princess Company trong một thời gian dài. Trên thực tê,họ là bạn thời thơ ấu của nhau. Tuy nhiên, Nokoru đã từng nói rằng cậu sẽ làm bất cứ điều gì vì cô ấy. Akira và Suoh chỉ đơn giản là muốn theo sự dẫn dắt của cậu.
Cô chủ tịch trẻ tuổi im lặng một hồi lâu trước khi thở dài. "Tớ không thể thắng được cậu phải không, Nokoru-kun?" Sau đó, có một tiếng gõ cửa và Akira vào đẩy một chiếc xe với đĩa bánh kem và một ấm cà phê.
"Xin lỗi vì đã đợi lâu!"
Tomoyo lắc đầu. "Không đâu,cậu không tốn nhiều thời gian lắm đâu." Cô cười khúc khích và nghiêng đầu sang một bên. "Trông chúng ngon quá."
"Cám ơn, tiểu thư Daidouji." Akira đã rất vui mừng vì được khen.Cậu đổ một tách trà cho bản thân và Suoh, trong khi Nokoru đổ một cho mình và cho Tomoyo. Ngay cả Akira cũng hiểu rằng Nokoru thích phục vụ công chúa mình trong những lúc như thế này. Akira ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nơi mà Suoh đứng, vẫn còn quan sát khung cảnh chung quanh.
Nokoru đặt tách trà xuống trước mặt cô , đôi mắt của họ gặp nhau và cô ấy mỉm cười. "Cảm ơn cậu." Cậu tóc vàng mỉm cười đáp lại. "Không cần phải cảm ơn . Đó là niềm vui của tôi." Cậu chạm nhẹ vào vai cô ấy . "Bây giờ, Hime ... cái gì gây phiền phức cho cậu nào?"
Tomoyo tránh ánh nhìn đầy quan tâm của cậu và dường như cô tập trung nhìn vào tách cà phê cô đang cầm. "Tớ có.một giấc mơ..."
"Một giấc mơ?"
Cô gật đầu,sau đó nhấp một ngụm cà phê. Đúng là không ngoài mong đợi của người đầu bếp giỏi nhất Piffle World, nó thật sự rất ngon. "Akira-kun, uống nó như đang ở trên thiên đường vậy."
Akira mỉm cười, vui mừng, nhưng cậu cũng muốn lắng nghe phần còn lại câu chuyện của cô. Không biết giấc mơ đó là gì mà làm Tổng thống phải đau đầu như vậy. Nokoru nhìn cô ấy, đôi mắt của cậu không rời khỏi cô. Cậu kiên nhẫn chờ đợi cô tiếp tục.
"Tớ mơ thấy...mình" Tomoyo vuốt ve bề mặt sứ mịn của cốc, một chút phân tâm. "Thật kỳ lạ. thực sự giống như nhìn vào gương và Cô ấy có một khuôn mặt như tớ ... và chúng tớ thậm chí cùng tên, Tomoyo."
Nokoru lấy một ngụm cà phê của mình, không nói một lời nào trong suốt thời gian cô kể. Thư ký và vệ sĩ của cậu có thể biết những gì cậu đâng đã suy nghĩ. Tóm gọn câu chuyện một cách đơn giản nhất là Tomoyo đã nhìn thấy chính mình.
"Cô ấy nói với tớ rằng cô ấy đến từ một nơi gọi là Nhật Bản ,bốn du khách sẽ đến với thế giới này và họ thu thập lại những cái lông vũ "_Cô trông hơi buồn." Nokoru-kun, tớ chỉ cần phải trả lại nó. Nó có tầm quan trọng rất lớn. "
"Làm thế nào để bcô ạn biết rằng giấc mơ này không phải là thứ không có thực?" Suoh không thể không hỏi. Có rất nhiều điều về chiếc lông vũ mà vẫn chưa được phát hiện. Cậu nhận thức được rằng mọi người sẽ làm bất cứ điều gì để có nó.
Tomoyo mỉm cười với cậu, cô hiểu điều cậu đang nghi ngờ. "Tớ không thể giải thích nó, nhưng tớ không tin rằng đó là một lời nói dối Trong nhiều trường hợp, cô ấy giống tớ rất nhiều.. Cô ấy đặc biệt rất thích khi-" Tomoyo đột nhiên đỏ mặt và dừng lại, nhưng Suoh hiểu rằng cô ấy giống cô về mọi thứ
Tuy nhiên, cậu thanh niên tóc vàng biết rằng đó là một vấn đề lớn. Tin tức của các lông vũ bí ẩn đã lây lan ra thế giới. Nó có năng lực mạnh mẽ như là chủ tịch của Piffle World vậy, không đơn giản là chỉ cần trao giải thưởng như vậy với người lạ.Cậu không muốn nhìn thấy cô buồn,Nokoru nắm lấy tay cô và hôn lên bàn tay của Tomoyo. "Đừng lo lắng, Tiểu thư của tôi.. Tôi có ý này.....Tại sao không sử dụng lông vũ như là một giải thưởng cho ... Dragonfly race?"
Tomoyo nhìn lên lần đầu tiên kể từ khi cuộc trò chuyện bắt đầu. "Dragonfly race?Nó thực sự đã được thực hiện?" Nokoru đã đưa ra một nụ cười nhẹ và gật đầu. "Dragonfly race. Bằng cách này, sẽ không có lý do để không ban cho người chiến thắng trong cuộc đua này, phải không?" Cô gật đầu. Đó là sự thật, nhưng điều này cũng sẽ là một canh bạc. Nhiều khả năng, sẽ có những người thèm muốn quyền lực của lông sẽ tham gia cuộc đua.
"Có thể có hiệu quả đấy... nhưng, Nokoru." She chạm nhẹ vào bàn tay của Nokoru. "Tớ không thể làm một mình...." Cậu giữ lấy bờ vai của cô,một cách thoải mái. "Cậu sẽ không một mình đâu. Cậu có đội thám tử học viện CLAMP ủng hộ cậu và cả mọi người trong Piffle Princess Company,"
"Đúng đó, tiểu thư Daidouji." Akira nói. "Vì vậy,cô đừng buồn nữa...."
Suoh thở dài, nhưng sau đó cũng cúi người."Tôi sẽ làm tất cả mọi thứ trong khả năng của tôi để giúp cô." Không có cách nào để từ chối khi Nokoru đã rất quyết tâm giúp cô.
"Iljyuin-kun, Takamura-kun... Nokoru-kun." Với cả hai tay , Tomoyo nắm tay của Nokoru. "Cảm ơn các cậu rất nhiều Tớ rất xin lỗi cho yêu cầu ích kỷ này.....Xin vui lòng tha thứ cho tớ."
"Không đâu.chẳng có gì phải tha thứ cả," Nokoru cam đoan với cô. "Đội thám tử học viện CLAMP luôn mong muốn mang lại nụ cười cho cô, tiểu thư Tomoyo. Chỉ cần nụ cười cảu cậu là đủ rồi. Bây giờ,hãy giao lại kế hoạch về cuộc đua cho tụi tớ,và cậu hãy đi nghỉ đi."
"nhưng-"
"Không nhưng nhị gì cả,nhanh lên nào." Giọng cậu nhẹ nhàng nhưng chắc chắn trong đó có pha chút nghiêm nghị. Không có gì khiến Tomoyo ngừng làm việc. Cô yêu công ty của mình quá nhiều, nhưng cô biết cô có thể tin tưởng Imonoyama với bất cứ điều gì.
Mỉm cười , nụ cười dịu dàng mà có thể làm tan chảy bất kỳ cậu con trai nào, cô đứng dậy từ ghế của mình. "Được rồi cậu cứ khăng khăng vậy.." Nokoru cười và cúi người, nhưng sau đó Tomoyo làm cậu ngạc nhiên khi cô đặt một nụ hôn lên má. "Tới rất xin lỗi, Nokoru-kun Tớ biết cậu rất ghét công việc bàn giấy...." Trong thoáng chốc,Nokoru đứng nhìn cô ấy vì quá sốc, nhưng sau đó cậu nở cười nụ cười trấn an cậu một lần nữa. "Đừng lo lắng về nó," cậu thì thầm. "Tớ sẽ lo tất cả mọi thứ." Tomoyo gật đầu và đi về phía cửa .
"Iljyuin-san, Takamura-san, cám ơn hai cậu nhiều lắm và tớ-"
Suoh cười và lắc đầu. "Cứ để chúng tôi lo mọi việc, tiểu thư Daidouji." Akira cười và gật đầu. "vâng,cô có thể dựa vào chúng tôi mà và Imonoyama-sama nữa!"
Tomoyo cười đáp trả và rời khỏi căn phòng. Khi cô đi rồi,Suoh thở dài.Nokoru dường như đã sẵn sàng tình nguyện viên để làm thủ tục giấy tờ cho cô . "Em sẽ gọi hội đồng thành phố ngay lập tức để bắt đầu chuẩn bị." Cậu rời khỏi phòng.
"Đi cẩn thận nhé" Nokoru gọi ,Suoh quay trở lại nhìn vài giây sau cậu gật đầu. Nhanh chóng biến mất.
Akira đứng lên và bấm điện thoại di động của mình. "Em sẽ đi gặp Shougo-san và cho anh ta biết điều gì đang xảy ra Có lẽ anh ta và những người của anh ấy có thể giúp đỡ.." Nokoru gật đầu. "Ah, em hãy làm cách nào mà an toàn ấy.." Akira cầm điện thoại và đi ra khỏi phòng để liên lạc với Shougo.
Khi Nokoru cuối cùng còn lại một mình,cậu để tâm đến cái bàn trống. Cậu thấy một tấm ảnh của Tomoyo, không nghĩ ngợi,cậu cầm lấy nó. "Tớ sẽ làm hết sức mình, Tomoyo ,cậu sẽ không phải khó khăn như vậy nữa." Cậu hôn lên tấm ảnh và đặt nó vào vị trí cũ.
Vẫn mỉm cười, cậu xem những tập tin và bắt đầu làm việc. ~oo~
Nokoru thở dài. Nó đã chiếm hết cả buổi sáng, nhưng cậu đã thực hiện được một phần kế hoạch. Sau đó, họ sẽ thảo luận với chủ tích. Cậu không chắc chắn cô ấy đã đến chưa, nhưng cậu muốn kiểm tra xem thử. Khi cậu bước vào phòng họp không sử dụng, ông đã tìm thấy Chủ tịch của Piffle World đang say ngủ trên ghế sofa. Cậu tóc vàng mỉm cười và cởi áo khoác, đặt nó lên người Tomoyo
."Kuro...gane..."
Điều đó làm cho cậu đóng băng. Kurogane? Cậu tiếp tục nhìn cô ngủ, Nokoru rất tò mò...mặc dù biết điều đó thật là tội lỗi. Cậu không nên chen vào đời sống riêng tư của Tomoyo. Nhưng ... người có tên Kurogane này là ai? Tại sao cô ấy trông thật hạnh phúc khi nhắc đến tên của anh ta. Nokoru chạm vào trái tim mình...cậu cảm thấy đau đớn
Thật là mỉa mai.Cậu đã dành cuộc sống của mình để đem lại hạnh phúc cho phụ nữ ,nhưng người con gái mang lại hạnh phúc cho trái tim của cậu không phỉa là của cậu. Số phận đã quá tàn nhẫn. Cô gái của cậu quá vô tâm. Lén lút, cậu quỳ xuống
"Nhiều thứ... tớ không thể nói được," cậu thì thầm và âu yếm hôn lên trán cô. "Nếu không nói chúng ra làm cậu hạnh phúc,tớ sẽ im lặng mãi mãi...."
Dần dần,đôi mắt cô hé mở. "Nnn...Nokoru-kun?" Tomoyo nhỏ nhẹ nói,khẽ ngồi dậy. Nokorunhìn chiếc áo của cậu trượt xuống bờ vai của cô. Tomoyo chớp mắt vài lần trước khi nhìn thấy cái áo. "Hơ... Cái áo của cậu à?" Cô chạ vào nó và nhìn cậu với nụ cười trang nhã trên môi.
"Đúng vậy.Tớ làm cậu thức à?"
Cô trả lời bằng cách lắc đầu. "Không, cũng vừa lúc mình muốn dậy để chuẩn bị vài việc.."
Nokoru chặn cô lại. "Không cần đâu,mọi việc đã chuẩn bị xong rồi."
Tomoyo thở dài lắc đầu. "Nokoru, cậu là tuyệt vời Tớ sẽ làm gì khi không có bạn và các thám tử Clamp.."
Cười nhẹ nhàng, cậu quỳ trước mặt cô nhìn như một hiệp sĩ trước của một nàng công chúa. "Mặc dù không có chúng tớ, tiểu thư Tomoyo, cậu vẫn sẽ tỏa sáng như bất kỳ ánh sao nào bầu trời." Tomoyo đã quen cách đối xử của Nokoru với tất cả các phụ nữ. "Cậu thực sự làm cho người khác thấy thú vị..." ~oo~
"Anh sẽ tham gia cuộc đua." Tôi nói dứt khoát với hai cậu bạn của tôi trước ngày thi đấu vài ngày.
"Nokoru-sama! Em không đồng ý,sẽ rất nguy hiểm," Suoh phản đối. "Em biết anh cảm thấy có nghĩa vụ giúp tiểu thư Daidouji, nhưng hãy nhớ rằng em chịu trách nhiệm về an toàn của anh. "Cậu trai trẻ luồn một bàn tay qua tóc và thở dài."Nếu anh khẳng định rằng đi xe có một người nào đó bên cạnh,em sẽ làm."
"Suoh, làm ơn hiểu cho anh-"
Nhưng họ đã bị gián đoạn bởi sự xuất hiện của tiếng bước chân. "Nokoru-kun! Tớ nghĩ rằng tớ tìm thấy họ ..."
Nokoru đang nói chuyện với Iljyuin và Suoh về các thủ tục an toàn, nhưng đã bị gián đoạn bởi chủ tịch của Piffle World đang chạy về phía họ.Cả ba người họ ngừng nói và quay về phía cô. "Tiểu thư Daidouji!" Iljyiun vẫy tay hào hứng, biết ơn đối với sự gián đoạn này. không có nó, Suoh và Nokoru có thể sẽ tiếp tục tranh luận cho đến khi mộ trong số họ bỏ cuộc,hai người họ thật sự rất cứng đầu.
Tiến tới, cô ấy nắm tay của Nokoru vui mừng. "Họ đã xuất hiện trong thành phố,thật tuyệt vời phỉa không? Tomoyo-hime đã nói sự thật." Một niềm vui khôn xiết trên khuôn mặt của cô với một chút căng thẳng. Cậu biết lý do căng thẳng của cô. Tomoyo không muốn nói dối, nhưng cô ấy sẽ làm những gì cần thiết để được thực hiện.
"Đúng vậy."Hành động giống như một quý ông và bắt tay cô theo một cách thân thiện. Cậu ta luôn luôn đối xử với tất cả phụ nữ như vậy. Tomoyo biết điều đó, và luôn luôn giả định rằng cô giống như tất cả phụ nữ.
"Sau đó, cậu sẽ có thể thực hiện lời hứa của mình với cô ấy."
Mỉm cười, cô ấy nhìn ra ngoài cửa sổ xem các bảng thông báo bên ngoài cuộc đua. Đến nay, các du khách có thể đã nhìn thấy nó. "Mình sẽ trông thấy anh ta..." Trong giấc mơ của cô, công chúa đã rất vui khi cô nói về một người có tên Kurogane. Theo cô, anh ta là hộ vệ của cô. Cô đã rất tò mò để xem anh ta ra sao mà người giống cô chú ý đến. Nokoru im lặng, nhưng cậu vẫn cười....
"Tớ sẽ làm mọi thứ để giúp cậu,thưa tiểu thư."
"Tớ biết mà," cô trả lời đơn giản "Nokoru, Mình sẽ không thể hoàn thành nó nếu không có cậu và mọi người,cảm ơn rất nhiều"
Cậu cúi người. "Cậu không cần phải cám ơn tớ,tụi tớ luôn phục vụ cậu mà..."
~oo~
"Ánh mắt cô không phải là của người nói thật."
Tomoyo nhìn anh ta một vài giây trướ khi mỉm cười nhẹ nhàng. "Anh đúng là rất giống với những gì tôi nghe được."
"Nghe được? Từ ai?"
"Tomoyo-hime,tất nhiên rồi."
Cuộc đua đã kết thúc và Tomoyo đưa họ tới công ty của mình để nói về cuộc đua. Cô biết rằng cô cần phải giải thích rất nhiều.Họ đã chuẩn bị tinh thần khi nghe cô khắc phục cuộc đua .Việc cô ấy cố ý gian lận là môt bất ngờ lớn... ngoại trừ Fai và ... Kurogane. Có thể cô không nên ngạc nhiên vì anh ta đã biết được tất cả sau các vụ tai nạn. Dù gì,Tomoyo-hime đã cảnh báo rằng anh ta sẽ phát hiện ra.
Cô cười khúc khích sau khi nhìn thấy biểu hiện bị sốc Kurogane tại đề cập đến tên của Tomoyo-hime. Cô không nghĩ rằng anh ta dự kiến sẽ nghe thấy cô ấy từ cô. Tomoyo tiếp tục với câu chuyện của cô. Cô nói với họ về công ty của cô phát hiện ra một chiếc lông vũ kỳ lạ trong một cuộc khai quật dưới biển và giấc mơ cô có vê một cô gái trẻ có khuôn mặt giống như cô ấy vậy nhưng trang phục khác cô. Cô gái ấy nói với cô ấy rằng cô ấy đã từ Nhật Bản và là một nhóm các du khách sẽ đến tìm lông vũ và trả nó lại cho họ. Cô gái đó cùng tên với cô ... Tomoyo.
Kurogane giả vờ không quan tâm dường như trong câu chuyện của cô, anh đã lắng nghe chăm chú.
Tomoyo-hime cũng nói với cô về sự tồn tại của thế giới khác ... và rằng ai đó khác âm mưu chiếm đoạt lông vũ.
Syaoran tò mò về một điều nữa. "Làm sao bạn biết ... rằng chúng tôi sẽ đến nước bạn."
Không có trả lời, Tomoyo đã đưa ra một nụ cười nói rằng đó là một bí mật.
"Uhm,Piffle World Corp đã tìm kiếm, nên cô ấy biết."
Cô nhìn về phía cửa ra vào Shougo và Nokoru đi vào trong phòng. As always, they had impeccable timing.họ ngồi vào ghế, nhưng trước đó Nokoru gặp phải ánh nhìn của Tomoyo. Cậu cảm thấy hài lòng.Nhìn quanh bạn,cậu xem xét hết 4 người khách.Cậu đã gặp một trong số họ...người có tên Kurogane trước đó.Cậu không thể phủ nhận là anh ta rất ấn tượng.Anh ta rất bình tĩnh nhưng cậu có thể cảm nhận được anh có lòng tự tôn rất cao,cậu biết điều đó trước khi anh từ bỏ cuộc thi để cứu tiểu thư Sakura....Nó không xoa dịu được trái tim của cậu lúc này
Fai rời khỏi đó hồi nào không hay và đem lại vài tách trà. Nokoru và Shougo giải thích tại sao Tomoyo lại phải khắc phục cuộc đua. Trong thế giới Piffle World, Tomoyo thật sự mạnh mẽ và có năng lực. Thậm chí có quyền lực mạnh hơn cả tổng thống nếu cô muốn, Nhưng tất cả mọi người trên thế giới biết về lông vũ có sức mạnh như cô ấy, nên không thể giao lông vũ cho một cô gái lạ mặt được
Nokoru đứng lên và lại gần Tomoyo, cậu nở nụ cười trìu mến và vui tươi khi cô bắt gặp đôi mắt của cậu một lần nữa. Cậu thanh niên tóc vàng giải thích cho nhóm và cậu đưa cho cô ý tưởng tài trợ cho cuộc đua. Đó là một ý tưởng sáng tạo nhưng làm cậu đau đớn rất nhiều vì cậu đã nói dối phụ nữ,nhưng điều đó chỉ đơn giản là phải làm. Shougo cũng trong đau đớn vì anh đã phải nói dối Primera thân yêu của mình. Cậu đã phải làm điều đó ... họ đã phải làm điều đó vì tiểu thư Tomoyo.
Khi Tomoyo xin lỗi họ, cả Shougo và Nokoru chỉ cười. Dù đau đớn nhưng họ không bao giờ nói rằng họ hối tiếc nó. Họ ngăn chặn nguy cơ tiềm ẩn xảy ra và điều đó quan trọng hơn. Tuy nhiên, họ cũng hiểu rằng lời xin lỗi cô ấy đã rất chân thành. Tomoyo thật sự rất đau khổ vì đã đặt hai người bạn tốt của cô vào mối nguy hiểm khủng khiếp như vậy.
Tuy nhiên,nụ cười trên khuôn mặt của cả hai người rõ ràng là họ không để tâm đến việc hy sinh như vậy. Kurogane nhìn họ một cách cẩn thận. Thật kỳ lạ để xem khung cảnh này. Không có gì đã thực sự thay đổi. Những người này là những người bảo vệ Tomoyo tự nguyện và không vụ lợi.
Tomoyo thấy anh ta nhìn mình và mỉm cười. Kurogane giả vờ nhìn đi chỗ khác và không đáp lại nụ cười của cô
Cuộc đua đã kết thúc ... và bây giờ là thời gian để ăn mừng. Nokoru dẫn mọi người đến nhà hàng của mình ăn uống. Shougo lấy ra điện thoại di động ra, liên lạc với cấp dưới của mình. Đây là một sự kiện hạnh phúc. Nghe điện thoại, Akira có vẻ rất phấn khởi khi nghe những thông tin Cậu nói rằng cậu sẽ nấu bữa tiệc buffe nhanh nhất có thể.
Suoh miễn cưỡng cầm ly rượu "Mọi thứ vẫn ổn chứ ?"
"Mnmm... ổn rồi. Tiểu thư Sakura đang nghỉ ngơi." Cậu nói,và mỉm cười qua điện thoại .
"Em hiểu rồi... Kurogane là một người tốt."
Lúc đầu, Nokoru đã im lặng nhưng sau đó trả lời: "Mnmm ... anh cũng đồng ý. Anh có thể hiểu tại sao cuộc gặp gỡ anh ta rất quan trọng với tiểu thư Tomoyo."
"Em hiểu."
"Anh phải đi Em sẽ đến sau phải không?. Với Akira?" cậu hỏi. Sẽ rất vui đây vì tiểu thư Tomoyo luôn rất thích món ăn của Akira.
~oo~
Nokoru đang đợi cô khi cô bước vào tòa nhà và nói chuyện một mình với Kurogane. Cô ấy đã khá ngạc nhiên khi thấy cậu ta ở đó và đưa cô xem máy quay video. Cậu mỉm cười và nói với cô về tính cách thú vị của Syaoran khi say rượu. Nó làm cho cô cười khi họ đi bên nhau. Nokoru muốn hỏi cô ấy ...
…cậu muốn biết cô nghĩ như thế nào về Kurogane. Tất nhiên cậu hỏi. Cậu không thể. Có lẽ vì cậu sợ khi nghe câu trả lời.
Nokoru đã từng tôn trọng và yêu quí tất cả phụ nữ. Nhưng cậu cũng nhận ra rằng Tomoyo là trường hợp đặc biệt và ở cô cậu có một tình cảm kỳ lại mà không sao nắm bắt được. Điều cậu quan tâm nhất là làm sao đẻ họ được hạnh phúc và cậu có thể dốc toàn lực để làm điều đó.
"Nokoru." Tomoyo tiến tới và đưa tay lên trán Nokoru.Cô muốn xem thử nhiệt độ cậu thế nào. "Cậu bị ốm hả? Tự dưng cậu im lặng lạ vậy...."
Bàn tay cậu nắm lấy tay cô ấy một cách cẩn thận và đánh đôi môi của hôn lên nó. "Tớ khỏe, Hime Tớ chỉ đang suy nghĩ...," cậu thừa nhận. "Đừng lo, tớ không thể chịu được khi thấy cái nhìn lo lắng trên khuôn mặt của cậu.. chỉ có nụ cười là phù hợp với khuôn mặt của một công chúa thôi." Nghe vậy Tomoyo liền nở nụ cười. Cô không thể đếm số lần cô đã nghe những lời đó từ cậu cho dù cậu đã nói với những cô gái khác.
"Nokoru," Cô bắt đầu. "Tớ sẽ làm gì mà không có cậu đây?" Đặt bàn tay mềm mại của cô lên tay cậu ta. Cô lại hỏi câu hỏi đó lần nữa
Nokoru cười toe toét với câu hỏi này và thì thầm vào tai cô. "cậu hãy tin rằng, tiểu thư của tôi. Đây là một vinh dự vì tôi được tiểu thư cần."
Tomoyo mỉm cười và tiếp tục đi đến phòng tiệc ồn ào đã bắt đầu. Là một quý ông, Nokoru đi về phía trước và mở cửa cho cô ấy. "Cậu có muốn uống chút gì không thưa tiểu thư?"
"Rất cám ơn." Cô gật đầu và đi vào bên trong. Nokoru đi theo và từ từ đóng cửa.
Đúng vậy... miễn là cậu có thể được ở bên cô,cậu luôn cảm thấy hạnh phúc ...
Note: I wrote this months ago. I only finished it recently. I feel so accomplished! I haven't written anything for fun for a long while. School keeps me so busy. I wonder if there are still people reading my stories. Please let me know what you think. This is the first ever TomoyoxNokoru story in the site I think. I hope you enjoy it.
Listening to: A little Pain, Wish and Starless Night by Olivia Lufkin. All very beautiful songs | | | | | |
| | | tomoyo Fan năng động
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Mon Jan 31, 2011 3:50 pm | |
| |
| | | luv_clamp_4ever Fan năng động
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Mon Jan 31, 2011 9:05 pm | |
| |
| | | Fliedera Lila Fan thân thiện
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Wed Feb 02, 2011 9:34 am | |
| |
| | | Oran-san Admin
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Wed Feb 02, 2011 2:20 pm | |
| |
| | | tomoyo_hime Fan quen thuộc
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Thu Feb 24, 2011 12:15 pm | |
| |
| | | tomoyo Fan năng động
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Thu Feb 24, 2011 5:23 pm | |
| |
| | | NYC Lovers Mod
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Thu Mar 17, 2011 5:01 pm | |
| |
| | | Oran-san Admin
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Fri Mar 25, 2011 10:53 am | |
| |
| | | Bạch Thanh Vũ Fan cuồng nhiệt
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say Wed Jun 08, 2011 11:09 am | |
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say | |
| |
| | | | (Clamp fic dịch)Things I Can Never Say; Things I Want to Say | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | | * Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.-Nếu chèn smilies có vấnđề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
|
|